Skip to main content

GDucky: “Tôi thích giọt nước mắt tiếc nuối hơn là tự hào”

“Tôi bỏ bê bản thân”

Được khán giả mong đợi và kỳ vọng sau khi trở thành á quân Rap Việt nhưng hơn một năm qua, anh chưa có sản phẩm âm nhạc chính thức. Lý do là gì?

– Rất nhiều nghệ sĩ đặt ra mục tiêu và tạo áp lực để họ hoàn thành kế hoạch. Còn tôi có một điều phải thừa nhận là tính tôi khá ngẫu hứng.

Đôi khi tôi tìm lý do cho tính ngẫu hứng rằng mình chỉ mới bắt đầu trở thành nghệ sĩ chuyên nghiệp nên còn nhiều thiếu sót. Mặt khác, sự ngẫu hứng cũng vì cái tôi lớn với mong muốn mang đến khán giả sản phẩm chất lượng, ý nghĩa nhất.

Trong một năm GDucky im ắng, các thí sinh bước ra từ chương trình hoạt động năng ɴổ, Dế Choắt thậm chí đã phát hành nhiều MV. Có khi nào anh hối hận khi sự “ngẫu hứng” khiến bản thân tụt lùi?



– Có mà không. Có là vì mọi người đang rất nỗ lực, làm việc chăm chỉ để đáp lại sự trân trọng của khán giả. Đó là động lực rất lớn để tôi tự thúc đẩy bản thân.

Nhưng không là bởi như tôi nói trước đó, nghệ thuật càng cố càng không thành. Nhìn vào anh em mà để bản thân bị căng thẳng, stress là bài toán không hay. Ngoài ra, trong thời gian anh em làm việc, không phải tôi không làm gì. Sau Rap Việt, guồng sống mới khiến tôi bỏ bê bản thân.

Tôi đi làm rất nhiều và mất đi nhiều thói quen sinh hoạt, ăn uống. Thời điểm ᴅịᴄʜ ᴄᴏᴠɪᴅ-19 căng thẳng nhất tại TPHCM, tôi đi ngủ lúc 12h và thức dậy vào 20h sau đó làm nhạc xuyên đêm. Sau đó, sức khỏe và tinh thần tôi vỡ hoàn toàn. Thậm chí, tôi tăng lên hơn 110kg.



Xin lỗi phải nói điều này và không biết có anh em nào giận không nhưng có thời gian tôi đã công nghiệp hóa âm nhạc. Tôi coi đó là việc phải làm chứ không phải dành tình yêu như trước. Sau đó, tôi không vội vàng nữa và nhận ra mọi chuyện đều có lý do. Tôi dừng lại một thời gian để tập luyện cơ thể. Hiện tôi chỉ còn 91kg và sức khỏe tốt hơn.

Công nghiệp hóa anh nhắc đến là sự “mờ mắt” bởi thu nhập cao từ việc làm nhạc quảng cáo và bỏ bê sản phẩm chính thức?

– Tôi không coi công việc quảng cáo là ai đó mang lại lợi nhuận và mình lao vào đó với sự mờ mắt. Hãy coi đó là một cái duyên bởi rất nhiều người gặp khó khăn và không phải ai cũng có được cơ hội đó. Do đó, tâm thế của tôi khi tiếp nhận các hợp đồng quảng cáo là cơ hội và điều may mắn.



Tất nhiên tôi gặp rất nhiều áp lực trong việc làm quảng cáo ra sao. Nhưng có một người cho tôi nhiều động lực, là anh JustaTee. Từ đó, tôi nhận ra mình không thể viết một bài nhạc chỉ để ᴋɪếᴍ tiền. Tôi đủ nhận thức mình phải có trách nhiệm viết nhạc quảng cáo ngày càng hay và thể hiện bản thân rõ hơn.

“Giọt nước mắt Karik dành cho tôi thật đẹp”

Trong một năm qua, anh thay đổi như thế nào?

– Sự thay đổi không quá lớn về mặt bên trong. Nó khác nhau ở chỗ xử lý các sân khấu ra sao. Tôi đến với sân khấu lớn để học được nhiều kiến thức và chia sẻ điều đó với anh em underground để cùng nhau phát triển hơn. Mỗi khi tham gia show diễn lớn tôi lại nhớ cảm giác khi diễn ở đêm nhạc underground trước kia.



Hip hop đang được đón nhận và văn minh hơn nhưng gốc rễ của nó vẫn là những thứ rất thô ráp. Thô ráp không xấu nhưng hài hước và là một góc độ văn hóa khác. Và khán giả ở sân khấu underground cũng thường bụi bặm, chất. Đến đó, tôi có cảm giác thoải mái với thế giới riêng. Tôi được nhìn lại bản chất, giống kiểu bạn đi xa làm việc nhiều năm và rất muốn về quê vậy.

Nghe có vẻ anh yêu thích các show underground hơn?

– Tôi yêu những sân khấu lớn và cảm giác mang âm nhạc của mình đến lượng lớn khán giả. Nhưng tôi có sự ưu ái nhất định cho các sân khấu underground bởi nó nhỏ bé.

Tôi thì luôn có cảm giác hạnh phúc từ những điều nhỏ bé như thế. Đó là nơi nuôi dưỡng tâm hồn để tôi phát triển và sẵn sàng chiến đấu cho các sân khấu lớn. Nói đúng hơn, hiện tại tôi thuộc về cả hai thế giới và việc của tôi là làm sao cho hai thế giới đó hòa vào nhau, hiểu nhau hơn.



Tuy nhiên, ở thế giới anh ưu ái lại có những người không đánh giá cao anh. Điều đó thậm chí từng khiến anh bức xúc trên ᴍạɴɢ xã hội?

– Sau chương trình tôi có nhiều áp lực. Tôi không nói đó là những áp lực mọi người “vứt” vào tôi mà xuất phát từ cảm xúc của bản thân. Và với một người viết nhạc, cảm xúc lên xuống rất nhiều. Ngày tôi đăng bài viết đó, biên độ ᴅᴀᴏ động cảm xúc quá lớn.

Với nghệ sĩ, không phải ai cũng yêu quý và hiểu những điều bạn đang làm. Âm nhạc cũng như món ăn và ngoài kia có rất nhiều nhà phê bình với những khẩu vị khác nhau. Thế nhưng, bất chấp những ý kiến đó tôi vẫn ưu ái underground. Bởi với tôi, underground thô nhưng thật. Underground khiến tôi nhớ về mình của ngày xưa và những người anh em. Thời đó, chúng tôi không chắc âm nhạc có thể nuôi sống mình hay không nhưng vẫn đam mê và dám làm.



Tôi không dám chắc tương lai không có những lần vỡ òa như thế. Nhưng hiện tại, những dòng trạng thái đó không quan trọng nữa.

Từ việc “gào khóc” ở chung kết Rap Việt vì không đoạt ngôi quán quân đến sự bức xúc trên ᴍạɴɢ xã hội, dường như GDucky không thể kiểm soát cảm xúc và sẵn sàng “vỡ òa” bất kỳ khi nào, trước bất kỳ ai?

– Ngoài đời thì có. Chuyện “vỡ òa” như thế xuất hiện thường xuyên, khi làm việc nhà, nói chuyện với bố mẹ hay hợp tác với anh em, bạn bè.

Tôi xin phép không nhắc chi tiết sự kiện nào nhưng có những lần “vỡ òa” trong quá khứ khiến mọi người nhận xét tôi nên kiểm soát hơn. Tuy nhiên, nhìn lại lúc đó, tôi thấy sướng lắm. Lúc đó, được bộc ʟộ hết cảm xúc là một niềm hạnh phúc và vinh dự. Tôi trân trọng và yêu thương những giây phút mình được sống đúng với cảm xúc. Tuy nhiên, tôi đang kiểm soát để mọi thứ không bị “văng” đi quá xa.



Sự phản biện, công kích của khán giả sau đêm chung kết Rap Việt là lý do anh phải kiểm soát hơn?

– Chuyện công kích là một phần thôi. Ngoài kia vẫn có rất nhiều người bình luận tích cực và quan tâm tôi. Lý do chính là chúng ta ngày càng trưởng thành và không phải năng lượng của chúng ta lúc nào cũng tích cực.

Thay vào đó, đôi khi nó là cái tôi cá nhân và mang năng lượng tiêu cực. Do đó, phải có sự rèn luyện để bản thân bình tĩnh, nhẹ nhõm hơn với những gì chuẩn bị tác động đến mình. Tôi không muốn mình bị phân tâm bởi những năng lượng tiêu cực do chính mình toát ra.

Trong đêm chung kết Rap Việt mùa 2, Karik chia sẻ lý do anh ấy bật khóc ở mùa đầu tiên là tiếc nuối, chưa thể hoàn thành vai trò huấn luyện viên để đưa GDucky trở thành quán quân. Anh suy nghĩ thế nào về điều đó?



– Karik đáng yêu và tôi có thể tự tin, cái “đáng yêu” tôi nói đến ở đây khác với cái các bạn đang nghĩ. Chúng tôi trải qua nhiều thăng trầm và sau tất cả, tôi vẫn thấy anh ấy đáng yêu. Tôi hiểu Karik sẽ luôn nói như vậy dù tôi cảm thấy thế nào đi nữa. Nhưng tôi đã nói với Karik: “Chúng ta đã đi một chặng đường và mọi thứ đều có nguyên nhân. Cách chúng ta làm bài nhạc cuối cùng và có các em nhỏ đã cứu rỗi tâm hồn em quá nhiều”.

Tiết mục đó giúp khán giả nhận ra “con quái vật” trong GDucky ở vòng trước chỉ là một phần thôi. Nếu lúc nào ra ngoài, tôi cũng là con quái vật đó, chắc tôi không sống nổi. Các em nhỏ giúp tôi có cảm giác như từ một cuộc chiến tranh trở về sự bình yên trong tâm hồn.



Tôi luôn nói với Karik rằng tôi rất thích khi về vị trí á quân. Có lẽ tôi còn quá non trẻ nên nếu vào vị trí quán quân, tôi sẽ trở thành con người khác. Với ngôi vị á quân, tôi hiểu bản thân là ai, thiếu sót những gì và cần học hỏi ra sao.

Hơn nữa, Rap Việt với tôi là một câu chuyện. Mỗi vòng thi là một chương và đến kết thúc, mọi thứ đều rất đẹp. Ngay cả giọt nước mắt của Karik khi tiếc nuối cho tôi, tôi cũng thấy đẹp. Có lẽ tôi thích giọt nước mắt tiếc nuối hơn là tự hào.