Chúng tôi gặp HIEUTHUHAI lần đầu tiên trước thềm đêm Gala WeChoice Awards 2020, thời gian cậu vừa đăng quang ngôi vị Á quân King Of Rap mùa đầu tiên với mọi ánh hào quang đều đang chiếu rọi. Ở thời điểm đó, HIEUTHUHAI khá “ngông”, thẳng thắn đến mức dễ làm một số đồng nghiệp cảm thấy mất lòng. Cũng gần một năm rưỡi trôi qua, mọi thứ đã có nhiều khác ʙɪệᴛ, và HIEUTHUHAI cũng không nằm ngoài guồng quay của thời gian.
“Tôi vẫn giữ được sự ngây thơ trong âm nhạc, không biết diễn tả thế nào nhưng tôi vẫn yêu nó như ngày đầu. Yêu nó và không nghĩ đến vụ lợi mà chỉ đơn thuần là yêu âm nhạc thôi. Tôi làm được bao nhiêu tiền thì tôi dồn hết vào âm nhạc. Cái cốt lõi là yêu âm nhạc để chăm sóc tâm hồn mình”. HIEUTHUHAI nhấn mạnh một tình yêu âm nhạc rất lớn của anh xuyên suốt cuộc trò chuyện. Và có lẽ chính thứ tình cảm “thuần khiết” này đã giữ được con người âm nhạc của anh suốt những biến động 2 năm qua.
Đây là lần thứ 2 chúng ta có cơ hội trò chuyện từ sau WeChoice Awards 2020, hai năm qua bạn cảm thấy sự nghiệp và cuộc sống đã thay đổi ra sao?
Không có xáo trộn gì quá nhiều, vẫn là tôi của 2 năm trước nhưng khát khao lớn hơn, suy nghĩ chín chắn hơn. Tôi đã nhìn được những góc khác của bản thân, trước đó tôi luôn là một người tích cực nhưng 2 năm qua, tôi đã đối ᴅɪệɴ với những khoảnh khắc tiêu cực về con đường âm nhạc tôi đã chọn, về việc phải làm gì tiếp theo, có lúc tôi đã bế tắc khi suy nghĩ quá nhiều về điều này.
Sau đó, tôi dần nhận ra, nếu cố gắng làm những điều mà người khác thích thì tôi vẫn chỉ nằm ở mức “đoán” xem công chúng muốn gì nhưng tôi nghĩ cứ làm thế thì âm nhạc của mình sẽ dở dần đi mất.
Hiện tại thì tôi cứ làm những điều mà tôi thích trước. Tôi là một người yêu âm nhạc, ngày nào cũng phải nghe nhạc thì cuộc sống mới vui. Con đường âm nhạc của tôi còn dài, chẳng thể cứ đi theo xem mọi người thích gì để làm được. Giống như một cái nhà hàng, họ nấu ăn mà mỗi khách cứ đến góp ý 1 chút, cứ theo sở thích thêm bớt nguyên liệu chiều theo ý khách hàng, rồi cuối cùng món ăn dọn ra đâu còn là món ăn của ông đầu bếp đó nữa?
Bạn có hài lòng với sản phẩm âm nhạc vừa ra mắt?
Với bài hát vừa ra mắt – Dynamic Duo – thì tôi không thực sự hài lòng với những gì mà ca khúc gặt hái được dù lúc tạo ra sản phẩm tôi rất “phê”. Tuy nhiên với thành tích của ca khúc không làm tôi hài lòng lắm vì kì vọng của tôi vào sản phẩm này rất cao, nhưng thôi cứ để thị trường quyết định. Chuyện bình thường trong cuộc sống mà, không như ý muốn thì thôi, chơi ván tiếp theo, có gì phải sợ?
Tôi không làm nhạc chỉ để người ta nhớ đến bằng vài chục giây remix, tôi vẫn làm nhạc 3 phút bình thường và mong muốn mọi người nghe đầy đủ bản gốc. Tôi thấy có nhiều nghệ sĩ chạy theo trào lưu đó: làm ra bản gốc và nhờ thêm 1 bên làm remix để cố gắng đẩy bản remix. Khái niệm thành công thì cũng tùy mỗi người, nếu các nghệ sĩ ấy xem đó là thành công thì đó là thành công nhưng với tôi thì không.
Nghe mâu thuẫn thực sự vì chính bạn đã đưa ra quyết định ban đầu là làm nhạc với cái beat này thì thật sự phải mong cái beat này chính là lựa chọn đúng để nói lên tinh thần của bài hát chứ?
Tôi thấy chuyện này hơi “dị” nhưng dù sao cũng “shout out” đến các bạn đã làm được bản remix và bỏ công sức khiến nó trở nên viral. Tôi không phải kiểu người làm ra một bản nhạc xong lại giao phó cho một bên khác để họ quyết định rằng nó có viral hay là không.
Mỗi người đến với âm nhạc với một mục đích khác nhau và rõ ràng: không phải ai làm nhạc cũng yêu nhạc! Còn tôi thì muốn góp 1 phần nhỏ để người Việt Nam nghe nhạc văn minh hơn và có nhiều thể loại hay. Tôi không muốn người nghe phải nghe những bài nhạc thiếu chất lượng!
Bài nhạc thiếu chất lượng, ý của Hiếu là?
Gout âm nhạc của mỗi người sẽ khác nhau, hình thành và duy trì từ thế hệ trước sang thế hệ sau và khó thay đổi. Có những thể loại hơi “dễ dãi”, có bài sở hữu lyrics nhảm nhí hoặc là những thể loại nhạc đã quá cũ. Tôi nghĩ nên nâng gout âm nhạc thị trường lên, mình và các bạn nghệ sĩ khác cùng bắt tay làm để đưa nền âm nhạc Việt Nam phát triển chứ cứ giữ khư khư như hiện tại thì vẫn sẽ có hit đấy, nhưng chẳng đi tới đâu.
Hiện nay có rất nhiều bạn trẻ làm nhạc rất giỏi như Mỹ Anh, tlinh, MCK, Wren Evans, Low G, HURRYKNG,… Rất có gout, âm nhạc rất tự do nhưng mọi người vẫn rất thích chứ không phải lo làm những thứ cũ kĩ vốn quen thuộc với công chúng.
Có nhiều người chỉ dám hát ballad mà không thử sức với nhạc mới vì sợ mất khán giả, họ biết rõ điều đó nhưng vẫn quay lại cái cũ mà thôi. Hay cả trong giới rapper đi, nhiều anh vốn đã nổi tiếng với cách rap đó rồi nên họ cũng không thể thay đổi được gì cho mới mẻ.
Còn thế hệ mới là lứa “điên”, chẳng sợ gì. Tôi cũng thích cách mọi người gây tranh cãi như vậy chỉ trừ khi họ vi phạm pháp luật hay viết những thứ sai lệch chuẩn mực văn hóa thì mới đáng trách thôi. Tôi nghĩ đây chính là thế hệ làm nên chuyện và thay đổi điều gì đó của nền âm nhạc Việt Nam trong tương lai.
King Of Rap dừng lại sau mùa 1. Rap Việt mùa 2 cũng tạo chút hiệu ứng nhưng vẫn kém xa mùa 1. Trừ Hiếu và một số bạn có con đường đúng đắn vẫn duy trì được độ hot thì nhiều cái tên từng vô cùng đình đám, nay mất hút?
Về Rap Việt, có nhiều tiết mục hay, nhiều tiết mục dở và cũng có nhiều tiết mục trên sân khấu thực sự không quá hay đâu nhưng do hiệu ứng sân khấu, biên tập hậu kì, những lời khen của HLV làm bản thân khán giả thấy hay cứ như bị đánh lừa. Chỉ cần người nổi tiếng khen “Wow sao bạn này hay quá vậy?” thì ai ai cũng tự nhiên thấy bạn này hay thiệt, vì khán giả đại chúng vốn không quá hiểu biết sâu về âm nhạc.
Ở Rap Việt, nhiều bạn nổi lên quá nhanh nên bị “ảo” và nghĩ rằng họ đang ở “top of the world”, khi đi thi toàn mấy triệu lượt xem và lời khen, rồi đi diễn show, nhận quảng cáo đủ cả,… Nhưng họ thiếu đi cái nội lực cộng thêm việc dàn rapper của mùa 2 tiến lên thay thế mùa 1. Lúc này thì họ cũng chỉ biết ở nhà bật YouTube lên nằm xem và nhớ về mùa 1 thôi. Họ cũng cố gắng ra nhạc mới đó chứ, nhưng cũng chỉ được 2-3 nghìn view, khác xa với lúc dự thi làm sao mà không buồn cho được? Tôi thì khác, tôi nhìn âm nhạc với tầm nhìn dài hạn chứ không phải chỉ để tồn tại 3 năm rồi biến mất.
Nếu (và chỉ nếu) thôi nhé, ngày ấy tôi chọn thi Rap Việt thì tôi nghĩ bản thân của hiện tại sẽ chọn về đội của chị Suboi. Vì không thi nên tôi không biết rõ nội bộ mọi người làm việc ra sao nhưng với tư cách là một người ngoài thì tôi thấy chị Suboi cho thí sinh sự tự do, không can thiệp quá nhiều vào sự sáng tạo của thí sinh, cho họ sự tự lập. Giống với King Of Rap, mọi thứ hoàn toàn là tự làm hết, tự ᴋɪếᴍ chủ đề, tự làm nhạc,… nên tôi có cảm giác như vậy sẽ tốt hơn. Đến với cuộc thi thì vẫn phải nên biết cái nào là ảo, cái nào là thật.
Nghĩa là Rap đã đi qua cái “đỉnh” và bắt đầu thoái trào rồi?
Tôi nghĩ Rap và Hiphop không dễ “lỗi thời” đến vậy, nó có thể giảm đi độ hot nhưng những gì để lại là các fanpage rất vững chắc. Nhưng một phần vì “nhiệt lượng” của 2 chương trình cũng đã hết và tôi thấy mùa 2 không hay như mùa 1. Ý tôi không phải nằm ở trình độ thí sinh mà do cái cảm giác “đã” và sự ʙấᴛ ɴɢờ không còn nữa. Tôi nghe các anh trong chương trình nhiều quá rồi nên cũng không còn mấy ʙấᴛ ɴɢờ nhưng tôi vẫn thích anh Sol7 nhất.
Nếu Rap Việt làm đến mùa 5, mùa 6 gì đó, khi ấy tôi rất muốn ngồi ở vị trí Giám khảo. Tôi hi vọng đến lúc ấy thì mỗi vị HLV sẽ được ngồi chung với một producer như bạn Kewtie chẳng hạn – chứ chỉ các anh rapper ngồi một mình thì vẫn thấy “sai sai”.
SpaceSpeakers rõ ràng là team mạnh nhất hiện tại, không chỉ ở lĩnh vực Hiphop mà còn ở âm nhạc nói chung, mỗi người đứng riêng đều tỏa sáng được nhưng họ vẫn chọn đi cùng nhau suốt ngần ấy năm. Đó cũng là một tấm gương mà tôi muốn xây dựng GERDNANG của mình hướng đến. Hiện tại thì team của tôi ai cũng có thể sống được bằng âm nhạc rồi, không phải làm thêm các công việc ngoài để trang trải cuộc sống, tôi nghĩ đó là một thành công bước đầu. Tuy nhiên, team tôi vẫn cần xây dựng mạnh hơn, nhất là về mặt truyền thông. Mình có 1 sản phẩm tốt thì phải có 1 đội ʙáɴ hàng tốt tương ứng chứ.
SpaceSpeakers quá giỏi – một mặt rất tốt cho chương trình nhưng một mặt cũng đặt áp lực quá lớn khi họ rời đi và Rap Việt phải tìm được ekip thay thế. Nhưng không phải lúc nào cũng là SpaceSpeakers được, nếu “món ăn” nào cũng do SpaceSpeakers “nấu” thì cũng không nên. Tôi nghĩ anh Karik và anh Wowy vẫn nên có một team producer làm nhạc riêng.
Vẫn giữ được độ hot sau ngần ấy năm, hẳn cát-xê của bạn đáng mơ ước lắm. Số tiền cao nhất bạn từng nhận được cho 1 job là bao nhiêu?
Nhiều hơn tôi có thể tưởng tượng được. Tôi rất hạnh phúc và bao nhiêu tiền tôi cũng đổ hết để làm nhạc. Tôi cũng dùng tiền để đầu tư, vàng,… nhưng mục tiêu cuối cùng vẫn là đầu tư cho âm nhạc. Nếu chỉ làm nhạc không thì tôi không nghĩ mình có thể giàu từ nó. Để đủ sức đi đường dài thì tôi phải chuẩn bị cho những ngày sóng gió, phải chuẩn bị “áo lạnh cho ngày giông bão” bằng cách đầu tư nhiều nguồn để có nguồn thu. Làm gì cũng phải có tiền, tôi không đam mê tiền mà đam mê sự an toàn. Sự an toàn cho gia đình và giúp cho mình có nhiều lựa chọn hơn.
Nếu tôi có 100 tỉ, 1000 tỉ tôi sẽ viết bất kì thể loại nhạc nào tôi thích, thể hiện quan điểm của mình mạnh mẽ hơn hay là diss luôn những ai tôi không thích. Lúc đó tôi đâu sợ sợ gì nữa. Tôi có tiền mà, đâu còn ai cấm cản được tôi, chả quan tâm thị trường.
Nếu mọi người vẫn còn đang ᴋɪếᴍ tiền để phục vụ cho mục đích về âm nhạc của mình thì tất nhiên khán giả đâu phải lúc nào cũng muốn nghe diss. Đâu phải cả sự nghiệp chỉ để dành đi diss được, nhiều người vẫn muốn làm nhạc, làm producer, làm nhạc về cuộc sống, trải lòng tâm sự. Nếu muốn ᴋɪếᴍ tiền để làm những điều đó thì đôi khi những trận diss vẫn nên hạn chế.
Người cũng có thể vừa ngông vừa ᴋɪếᴍ được nhưng mà không phải số nhiều. Giống như MCK, anh ấy có thể vừa ngông vừa ᴋɪếᴍ tiền, ngông đến mức tạo được độ nhận dạng riêng, đó là cá tính của anh ấy và được mọi người thích. Trước giờ mọi người nhìn tôi theo một kiểu cách rất khuôn khổ, bây giờ mà ngông thì có người nói ngay! Nhưng thành thật thì tôi vẫn luôn muốn bứt phá chứ mãi trong khuôn khổ cũng không hay, tôi trong thời điểm hiện tại không có bất kì một giới hạn nào cả, cái chính là có muốn làm hay không thôi.
Viết nhạc tình yêu mãi thế này hẳn nhiều người cũng… “dính thính” của HIEUTHUHAI lắm nhỉ?
Tôi cũng gặp khá nhiều trường hợp như vậy nhưng tôi không hay trả lời tin nhắn của mọi người lắm bởi vì bản thân cũng khá là lười. Bạn nào dễ thương thì thả tim tin nhắn chứ cũng chẳng dám trả lời nhiều bởi nhắn thêm thì chắc làm con tim người ta… tan nát mất.
Công việc bận rộn đến như vậy thì Hiếu có thời gian cho tình yêu không?
Có! Lúc nào tôi cũng dành thời gian cho gia đình, yêu đương. Tôi nghĩ cứ làm việc mãi thì cũng không hay, mình viết nhạc về cuộc sống thì mình phải nên sống cuộc sống thực. Tôi cũng đã có người yêu rồi và lúc nào cũng khẳng định điều đó với mọi người. Tôi là kiểu người không biết gout của mình là gì – ví ᴅụ tôi thấy 5 người này xinh thì 5 người này hẳn phải có điểm chung gì đó, nhưng để nói tên cái điểm chung đó thì quả thật không biết.
Trong hẹn hò, tôi là người không giỏi về tiểu xảo, không giỏi tìm địa điểm vì cũng chẳng đi nhiều vì tôi vốn thích ở nhà hơn. Nhưng nếu đi hẹn hò thì mình có thể đi xem phim, đi uống nước, có thể là đi vẽ tranh, ngắm hoàng hôn ở nhà hàng ven sông rồi đến buổi tối đi dạo xong uống cocktail,…
Tôi thích sống giống các celeb ở Mỹ, người ta không ngại chuyện hẹn hò một cách thoải mái nhưng chuyện công khai hay không cũng chẳng cần thiết lắm. Người hiện tại khá là hoàn hảo trong mắt tôi. Mình có thể công khai với bạn bè, người thân nhưng không có lý do gì đi công khai với cả thế giới là tôi yêu người này, người kia. Tôi nghĩ có thể gọi đây là sự riêng tư nhưng không phải bí mật. Với những người thân mà giấu dữ quá thì người ta sẽ đặt vấn đề: Ủa phải có chuyện gì nên mới giấu…
Hiếu nhìn về tương lai của bạn ra sao?
Trong năm 2022 thì tôi muốn thử khá nhiều thứ. Tôi đã thử sức với thời trang ở mảng model và cảm thấy rất thích thú, muốn làm điều gì đó nhiều hơn. Tôi chưa bao giờ đi show truyền hình thực tế và hi vọng trong năm nay sẽ được tham gia, quan trọng là phải hợp với mình trước. Nhưng quan trọng là cái nào nó hợp lý với mình.
Tôi có nhiều dự định nhưng với âm nhạc thì vẫn là dự định quan trọng nhất, năm nay sẽ có khá nhiều nhạc được ra mắt, tạo nên nhiều phép thử để biết mình thích gì và mình sẽ làm tiếp cái gì. Tôi không ngại việc phải thử, hi vọng năm sau ra mắt được 1 album với tất cả các ca khúc mới.
5 năm nữa, tôi nghĩ bản thân sẽ là 1 rapper trong top đầu, ngồi ghế HLV một chương trình nào đó, hoặc làm show riêng của mình. Nhưng phải nằm trong top đầu cái đã, tôi vừa có thể diễn xuất được, làm mẫu được. Hi vọng khi ấy, tôi có một công ty nho nhỏ về quần áo như những người bạn của tôi đã là và thành công. Tôi luôn nhìn âm nhạc với một tầm nhìn dài hạn, tôi không ở đây để tồn tại 3 năm rồi biến mất. Có thể tôi sẽ không làm nhạc nhưng vẫn làm gì đó liên quan đến âm nhạc như làm quản lý hoặc huấn luyện 1 bạn nào đó chẳng hạn.
10 năm tới, có khi lúc ấy tôi đã là một doanh nhân rồi. À và hi vọng khi ấy đã có một đám cưới rồi, không thể nào quá trễ được (cười).